TTCT - Quán bún bò nằm ở đầu một con hẻm nhỏ, chỉ bán vào buổi sáng. Bà chủ quán người gốc Huế, lớn tuổi. Gọi là quán bún cho sang chứ thật ra chỉ là một dãy bàn ghế nhựa đặt nem nép bờ tường của căn nhà đầu hẻm. Hẻm hẹp, rộng chỉ chừng ba mét rưỡi, bà chủ quán bún dường như cũng biết việc lấn chiếm một phần vỉa hè như vậy làm chỗ kinh doanh là không được phép nên luôn nhắc khách để xe nép vào, ngồi ăn bún cũng nép vào để không ảnh hưởng đến xe cộ ra vào hẻm. Quán chỉ có mình bà vừa chan bún, vừa bưng bê, vừa dọn dẹp, vừa thu tiền, lâu lâu mới có ông chồng ra bưng chồng bát đũa dơ đi rửa. Cũng hơi bất tiện, nhưng lạ một điều là bữa nào quán cũng đông khách, trễ lắm thì cũng khoảng hơn chín giờ sáng là hết sạch. Quán đông khách có lẽ vì ngồi ở đây, bà chủ quán luôn nhẹ nhàng, ân cần. Bún ngon. Giá rẻ. Tô lớn hai mươi ngàn, tô nhỏ mười lăm ngàn, đủ loại từ bún giò đến bún tái, bún chả, bún gân nạm... Mua mười ngàn bà cũng bán. Có em bé đi học ghé qua, bán cho con bảy ngàn, bà cũng bán. Hỏi, bán vậy sao có lời, bà chỉ cười: kệ, tính lời lỗ chi với con nít. Bởi không có người giúp nên thường khi chan xong tô bún, bà nhờ khách bưng giùm. Khách thả đũa xuống, bưng chuyền tô bún giúp bà đến khách ngồi kế bên. Không khách nào lấy đó làm bất tiện. Thậm chí có khách tới, thấy tô đũa khách trước ăn xong chưa kịp dọn, tiện tay bưng cái tô dơ, đôi đũa dơ xếp vào một góc. Rồi tiện tay, cho tôi mượn cái khăn lau bàn, lau luôn cái bàn dơ. Bà chủ quán bún cười bẽn lẽn như hối lỗi, ôi, tui đang dở cái tay, giúp tui cái nghe. Thường thì khách cũng cười, không nói chi. Nhiều khi lu bu quá, bà chủ quán quên thu tiền khách. Khách phải chờ để trả tiền, đôi khi nhăn nhó: trả tiền mà cũng phải chờ, nhưng cũng chỉ nhăn nhó vậy thôi chớ không ai lấy đó làm phiền. Có khách ăn xong, quên trả tiền, một lát sau, hay có khi vài hôm sau, quay lại, hồi nãy/bữa nớ tui quên trả tiền, chừ cho tui trả. Bà chủ quán lại cười hiền lành: Rứa à? Rứa à? Quên hồi mô rứa hè?, như cũng không nhớ việc khách quên trả tiền. Hỏi bà: Có khi mô dì bị mất tiền không?, bà cười: Chắc không có mô, ai mà thèm gạt mấy ngàn tiền bún. Chỉ vậy thôi mà cái quán chật chội nem nép ở đầu con hẻm nhỏ vẫn tồn tại được, sống được, ngày này qua ngày khác, ngày mưa cũng như ngày nắng. Người nghèo, người lao động có nơi ghé qua điểm tâm, ấm lòng mỗi sáng. Tôi tình cờ biết quán bún, ghé riết thành ghiền, không hẳn vì tô bún ngon, mà vì thích cái không khí thân tình người nghèo thành thị ở đây với nhau. Thích cả cái niềm tin con người hồn nhiên trong veo của bà chủ quán. Niềm tin ấy, ngày xưa, vốn rất tự nhiên...■ Tags: Quán bún bò
Chi tiết thương vụ nghìn tỉ giữa ‘chúa đảo’ Tuần Châu với bà Trương Mỹ Lan BÌNH KHÁNH 03/05/2024 Hai doanh nghiệp hệ sinh thái Tuần Châu nhận từ phía bà Trương Mỹ Lan hơn 6.000 tỉ đồng trong thương vụ mua bán cổ phần và bất động sản tại Quảng Ninh. Song số tiền này lại được rút từ SCB.
Một hộ bán hàng trên sàn thương mại điện tử thu 36 tỉ đồng mà... quên nộp thuế LÊ THANH 03/05/2024 Một hộ kinh doanh trên địa bàn quận Hoàn Kiếm (Hà Nội) bán sản phẩm thời trang trên sàn thương mại điện tử đạt doanh thu 'khủng': năm 2022 là 11 tỉ, năm 2023 đạt 25 tỉ mà quên nộp thuế.
Con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp hoàn thiện cuốn sách ‘Điện Biên Phủ’ của cha THIÊN ĐIỂU 03/05/2024 Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật tái bản lần thứ chín cuốn ‘Điện Biên Phủ’ của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, trong đó có bổ sung thêm tư liệu do ông Võ Hồng Nam - con trai Đại tướng - sưu tầm, tuyển chọn theo di huấn của cha.
Đánh bại Uzbekistan, U23 Nhật Bản vô địch U23 châu Á 2024 HOÀI DƯ 03/05/2024 Rạng sáng 4-5, U23 Nhật Bản đã đánh bại U23 Uzbekistan 1-0 ở trận chung kết để lên ngôi vô địch Giải U23 châu Á 2024.