TTCT - Cả nhà đi xem xiếc, không biết do chương trình xiếc hôm đó không hay hoặc giờ đây chẳng mấy ai còn hào hứng với xiếc nữa nên khán giả hôm đó chỉ lèo tèo vừa phủ kín một vòng cung ngay phía trước sân khấu, chỗ đối diện với cửa ra của các diễn viên. Khán giả chỉ vỗ tay lác đác, lẹt đẹt. Các con tôi thì quen xem xiếc trên tivi với những buổi diễn hoành tráng và đầy ắp người xem nên ít nhiều cũng ỉu xìu khi bước vào nhà bạt. Phóng to Ảnh: hcmc-circus.com Kế bên chúng tôi là một người đàn ông trung niên ngồi chung với mấy đứa nhỏ mà tôi đoán là cháu của ông. Ông liên tục vỗ tay và hò reo mỗi khi diễn viên thể hiện một màn ngoạn mục. Ông trầm trồ khen cô này lắc vòng giỏi, anh kia uốn dẻo xuất sắc với sự hào hứng ồn ào khiến chúng tôi phải chú ý. “Nè nha - ông nói rổn rảng - mấy đứa biết không, muốn lắc được nhiều vòng vậy là cực lắm đó, quay cả hai chục cái vòng là nặng vô cùng, mà còn phải để ý sao cho nó luôn quay tròn không bị rớt đất, quay một chiều trên người rồi còn quay theo chiều khác ở hai tay nữa kìa, lo ra một cái là vòng rớt liền”. Rồi: “Mấy đứa thấy tài chưa, ảnh chỉ giữ thăng bằng trên một sợi dây thôi, còn đội trên đầu mấy cái chén nữa, làm trò đi xe đạp kìa...”. Cứ thế, ông nói bất tận, miệng cười ngoác rộng tới mang tai. Bọn trẻ nhà tôi cũng dần chú ý tới lời dẫn giải của ông, chúng bắt đầu thấy hứng thú và ồ lên khâm phục trước các màn biểu diễn. Mỗi khi chấm dứt một tiết mục, tôi lại thấy ông vỗ tay đầy phấn khích và nồng nhiệt vẫy tay với các diễn viên khi họ bước ra chào: “Vỗ tay đi mấy đứa, mấy trò này khó lắm, học cả năm trời đó, có người cả đời chỉ học một trò thôi, cực lắm, mấy đứa thấy họ làm giỏi không”. Nhà xiếc cũng biết để dành những màn xuất sắc nhất vào cuối chương trình, hay vì sự dẫn dắt của người đàn ông nọ mà tôi bỗng dưng nhận ra sự nỗ lực của các diễn viên. Họ đang trình diễn những cú nhảy nguy hiểm, những màn thăng bằng phức tạp, những động tác uốn dẻo khó tin với tất cả sự tập trung cao độ trong tiếng nhạc ầm ĩ và trong cả sự hờ hững của những vị khách ngồi kia. Khi kết thúc tiết mục, tôi nhìn thấy những giọt mồ hôi trên cơ thể họ, thế mà trên môi họ vẫn giữ nụ cười tươi tắn, đôi tay họ vẫn thực hiện màn chào khán giả với đầu cúi thấp duyên dáng... Và ánh mắt họ luôn dừng lại ở hàng ghế chúng tôi, nơi có những bàn tay vỗ lên lời tán thưởng nồng nhiệt nhất, ngay lúc đó tôi nhận ra mối giao cảm giữa họ và chúng tôi, mạnh mẽ hơn mọi lời nói, mãnh liệt đến nỗi bọn trẻ hét lên: “Chú hề kìa, chú hề chào mình kìa”... Người diễn viên vẫn thực hiện công việc của mình ngày này qua ngày khác vì đó là công việc, nhưng với sự đòi hỏi khắc nghiệt của nghề nghiệp, chỉ cần một chút lo ra họ có thể đánh mất cả sự tinh nhạy và điêu luyện của mình. Tôi nhận ra điều đó khi vỗ tay tán thưởng họ, và khi làm vậy tôi thấy hạnh phúc vì đã đáp lại được những cống hiến mà họ dành cho mình. Hi vọng con tôi cũng biết vỗ tay tán thưởng mỗi khi xem một màn trình diễn hay, vì đó cũng là một cách cảm ơn những người làm nên cái đẹp...
Chủ tịch nước: Dân quân tự vệ là lực lượng có vị trí chiến lược NAM TRẦN 26/03/2025 Chủ tịch nước Lương Cường khẳng định dân quân tự vệ luôn là lực lượng có vị trí chiến lược hết sức quan trọng và là hình thức tổ chức thích hợp nhất để thực hiện đường lối quốc phòng toàn dân, chiến tranh nhân dân.
Thủ tướng phát động phong trào 'bình dân học vụ số' NGỌC AN 26/03/2025 Việc phát động phong trào 'bình dân học vụ số' là nuôi dưỡng tinh thần dân tộc, tạo động lực và truyền cảm hứng bước vào kỷ nguyên mới với tầm nhìn khát vọng lớn.
Họa sĩ gửi tranh ra nước ngoài để triển lãm, đại sứ tự ý lấy làm quà tặng? THIÊN ĐIỂU 26/03/2025 Họa sĩ Trần Gia Tùng cho biết anh gửi bốn bức tranh đến Đại sứ quán Việt Nam tại Anh để bày triển lãm nhưng chỉ được trả lại một bức, các bức khác đại sứ quán đã ‘làm quà tặng cấp cao’ mà không có sự đồng ý của anh.
TP.HCM ban hành kế hoạch làm 355km metro, khởi công metro số 2 vào tháng 12-2025 ĐỨC PHÚ 26/03/2025 Từ nay đến tháng 4, TP.HCM sẽ hoàn thiện thủ tục chuyển đổi nguồn vốn làm metro số 2 sang đầu tư công và khởi công dự án vào tháng 12-2025.