TTCT - Quán bún bò nằm ở đầu một con hẻm nhỏ, chỉ bán vào buổi sáng. Bà chủ quán người gốc Huế, lớn tuổi. Gọi là quán bún cho sang chứ thật ra chỉ là một dãy bàn ghế nhựa đặt nem nép bờ tường của căn nhà đầu hẻm. Hẻm hẹp, rộng chỉ chừng ba mét rưỡi, bà chủ quán bún dường như cũng biết việc lấn chiếm một phần vỉa hè như vậy làm chỗ kinh doanh là không được phép nên luôn nhắc khách để xe nép vào, ngồi ăn bún cũng nép vào để không ảnh hưởng đến xe cộ ra vào hẻm. Quán chỉ có mình bà vừa chan bún, vừa bưng bê, vừa dọn dẹp, vừa thu tiền, lâu lâu mới có ông chồng ra bưng chồng bát đũa dơ đi rửa. Cũng hơi bất tiện, nhưng lạ một điều là bữa nào quán cũng đông khách, trễ lắm thì cũng khoảng hơn chín giờ sáng là hết sạch. Quán đông khách có lẽ vì ngồi ở đây, bà chủ quán luôn nhẹ nhàng, ân cần. Bún ngon. Giá rẻ. Tô lớn hai mươi ngàn, tô nhỏ mười lăm ngàn, đủ loại từ bún giò đến bún tái, bún chả, bún gân nạm... Mua mười ngàn bà cũng bán. Có em bé đi học ghé qua, bán cho con bảy ngàn, bà cũng bán. Hỏi, bán vậy sao có lời, bà chỉ cười: kệ, tính lời lỗ chi với con nít. Bởi không có người giúp nên thường khi chan xong tô bún, bà nhờ khách bưng giùm. Khách thả đũa xuống, bưng chuyền tô bún giúp bà đến khách ngồi kế bên. Không khách nào lấy đó làm bất tiện. Thậm chí có khách tới, thấy tô đũa khách trước ăn xong chưa kịp dọn, tiện tay bưng cái tô dơ, đôi đũa dơ xếp vào một góc. Rồi tiện tay, cho tôi mượn cái khăn lau bàn, lau luôn cái bàn dơ. Bà chủ quán bún cười bẽn lẽn như hối lỗi, ôi, tui đang dở cái tay, giúp tui cái nghe. Thường thì khách cũng cười, không nói chi. Nhiều khi lu bu quá, bà chủ quán quên thu tiền khách. Khách phải chờ để trả tiền, đôi khi nhăn nhó: trả tiền mà cũng phải chờ, nhưng cũng chỉ nhăn nhó vậy thôi chớ không ai lấy đó làm phiền. Có khách ăn xong, quên trả tiền, một lát sau, hay có khi vài hôm sau, quay lại, hồi nãy/bữa nớ tui quên trả tiền, chừ cho tui trả. Bà chủ quán lại cười hiền lành: Rứa à? Rứa à? Quên hồi mô rứa hè?, như cũng không nhớ việc khách quên trả tiền. Hỏi bà: Có khi mô dì bị mất tiền không?, bà cười: Chắc không có mô, ai mà thèm gạt mấy ngàn tiền bún. Chỉ vậy thôi mà cái quán chật chội nem nép ở đầu con hẻm nhỏ vẫn tồn tại được, sống được, ngày này qua ngày khác, ngày mưa cũng như ngày nắng. Người nghèo, người lao động có nơi ghé qua điểm tâm, ấm lòng mỗi sáng. Tôi tình cờ biết quán bún, ghé riết thành ghiền, không hẳn vì tô bún ngon, mà vì thích cái không khí thân tình người nghèo thành thị ở đây với nhau. Thích cả cái niềm tin con người hồn nhiên trong veo của bà chủ quán. Niềm tin ấy, ngày xưa, vốn rất tự nhiên...■ Tags: Quán bún bò
'Nghe nói về phát hiện thuyền cổ, tôi 'đùng đùng' bay ra, về Bắc Ninh...' NGUYỄN THỊ NGỌC HẢI 16/04/2025 2774 từ
50 công trình kiến trúc tiêu biểu phía Nam có đền tưởng niệm Bến Dược - Củ Chi, trường Nguyễn Văn Tố HOÀI PHƯƠNG 19/04/2025 50 công trình kiến trúc tiêu biểu của 34 tỉnh, thành phía Nam (từ Quảng Trị trở vào) được Hội Kiến trúc sư Việt Nam vinh danh.
Người dân có phải làm lại sổ đỏ, căn cước khi sáp nhập tỉnh, xã? THÀNH CHUNG 19/04/2025 Người dân không bắt buộc phải làm sổ đỏ, căn cước đã cấp sau khi sắp xếp các đơn vị hành chính, trừ trường hợp có nhu cầu.
Giá vàng đồng loạt giảm mạnh sau chỉ đạo nóng của phó thủ tướng ÁNH HỒNG 19/04/2025 Sáng nay 19-4, các thương hiệu vàng đồng loạt giảm mạnh giá vàng mua vào lẫn bán ra, sau khi Phó thủ tướng Hồ Đức Phớc chỉ đạo nóng vào tối qua.
30-4-1975: Ngày trở về - Kỳ 6: Con đi Việt Minh, cha làm tổng thống Sài Gòn QUỐC MINH 19/04/2025 Sau bước ngoặt lịch sử 30-4-1975, rất nhiều cuộc đoàn viên cảm động và cũng không ít éo le do hoàn cảnh đất nước hàng chục năm phải phân chia chiến tuyến: Con đi Việt Minh, cha làm tổng thống Sài Gòn.