Trong tâm trí có “bảo tàng”

TRẦN MINH HƠP 05/10/2017 22:10 GMT+7

TTCT - Trưa ký túc xá nóng nực, tôi vội vàng mang vớ mang giày để chuẩn bị điểm danh đầu chiều. Chiếc vớ cứ lùng phùng, anh Quân thấy thế bèn bày tôi kéo cái gót vớ xuống đúng gót chân. Đôi vớ ôm sát chân gọn gàng. Giờ mỗi lần mang vớ, lại nhớ chuyện được anh Quân chỉ giáo.

Minh họa: Bích Lê
Minh họa: Bích Lê

 

Và thật, nhiều bài học không sách vở giúp cuộc sống mình nhanh nhẹn, tự tin hơn hẳn. Ngày qua ngày, khi những hành vi thường nhật đó tái thực hiện, ký ức lại hiện lên khoảnh khắc được tiếp nhận bài học và lòng muốn thốt lên một lời cảm ơn.

Hễ khi trực nhật phòng, tôi luôn đau đầu vì quét và lau đến rã tay mà phòng không bao giờ sạch như mình muốn.

Thấy tôi lụi hụi đẩy cây lau từ cửa sau ra cửa trước, anh Còi đi tới giành cây lau nhà rồi làm mẫu bằng cách bước đi lui, kèm lời giải thích rằng đi lui để không in dấu chân bẩn lên vết lau và bước đi không ngập ngừng sợ trượt... Cầm cây lau nhà lần đó và nhiều lần sau này, thấy việc lau nhà dễ dàng hơn hẳn.

Ở Tây Nguyên, trên đường phố của thị trấn Đắc Hà mùa đông, tại quán lẩu đuôi bò thuốc bắc, tôi loay hoay quay đầu xe máy đi về khu thực tập sau khi đã ấm bụng.

Mỗi lần quay xe là vướng víu và vụng về, cả sự hồi hộp khi xe cộ cứ nhào tới, tạt ngang. Có khi phải xuống xe, nhắc yên xe di chuyển đúng một vòng.

Thằng Trường đứng trước tay lái, lấy tay bẻ mạnh cổ xe, tôi lui xe lại một hồi là xe sẵn sàng ở vị trí hướng đi về mà không phải trờ xe ra đường nhiều. Nguyên lý giản đơn: Nếu xe muốn về hướng nào thì bẻ bánh xe trước ngược lại kiểu ngoái đầu, lui lần lần là trở đầu được.

Những bài học li ti ấy đi cùng mình cả cuộc đời. Nhớ người tiếp thị chỉ tôi quay ngược dao cạo để đường cạo trở nên nhẹ nhàng, thuận tiện.

Nhớ bạn chỉ mặc bao gối phải bóp móp hai cạnh gối. Nhớ một bàn tay đồng nghiệp phía sau, chỉ vào phím Ctrl: “Bấm thêm phím này, một phát là xong, làm gì phải dộng enter dữ vậy!” khi tôi loay hoay tách trang trên Word.

Một người chị qua nhà ghi sổ 500 đồng tiền đường mua thiếu, bày tôi viết số 5 nhanh nhẹn bằng chữ S và dấu (-). Hoặc má kêu đi vệ sinh phải đặt hai bàn chân lên chỗ có gợn gợn mới đúng...

Những bài học nhỏ không chỉ hữu dụng trong ăn mặc ở, đi lại làm việc mà còn như những “kỷ vật” trong “bảo tàng”, để ta nhớ về những người bên cạnh mình, dẫu thời gian đã phai mờ những ký ức ngày cũ của nhau.

Bình luận Xem thêm
Bình luận (0)
Xem thêm bình luận