TTCT - Mỗi lần đưa con gái về thăm bà nội, tôi cứ phải nghe lời trách: “Sao không đeo bông tai cho cháu tao? Nó mười tuổi rồi mà vành tai cứ trống trơn, khít rịt như vậy còn gì là duyên?”. Và mỗi lần nghe, vợ chồng tôi vừa thấy mình có lỗi, vừa chạnh buồn như bị trách oan. Con gái được xỏ lỗ tai ngay từ khi sinh ra nhưng con cứ bị dị ứng, ngứa ngáy, nổi mẩn đỏ khi đeo bông tai vào. Thương con, tôi lại tháo ra và lỗ xỏ cứ khít lại... Rồi thì con gái bắt đầu thỏ thẻ: “Xỏ lỗ tai cho con nha mẹ, để bà nội vui”. Ừ thì xỏ, nhưng không đeo bông thì lỗ xỏ để làm gì? Con thủ thỉ: “Con sẽ đeo bông tai mà. Chịu ngứa vài ngày đầu rồi chắc cũng quen, mẹ hỉ?”. Nhưng được thêm vài ngày nữa thì con gái lại buồn buồn, nói: “Chắc con không đeo bông tai nữa đâu mẹ ơi”, “Tại sao? - tôi hỏi - Con đeo rất đẹp mà”. Con gái rưng rưng: “Mấy bạn trong lớp con nói đó là đồ giả bán đầy ngoài chợ”. Tôi lặng người. Tôi không buồn vì con thấy mình bị xúc phạm bởi con đã bắt đầu lớn. Tôi chỉ buồn vì cách bình phẩm của các bạn con, nhưng cũng không thể trách chúng. Có lẽ vì chúng cũng chỉ là nạn nhân của người lớn... Tôi ôn tồn: “Đôi bông tai nhựa này mẹ mua ở chợ, chỉ nhằm giữ lỗ tai của con, để con sẽ còn đeo những đôi bông tai xinh đẹp, quý giá hơn trong tương lai, lúc con đủ ý thức bảo vệ mình và bảo vệ đôi bông tai đó. Đôi bông tai nhựa rẻ tiền nên nó bảo vệ con”, “Nhưng chỉ ra chợ mua là có” - con phân vân. Tôi suy nghĩ và thấy con có phần đúng. Khi đã mua bằng tiền, người ta ưa nói về trị giá hiện kim để so sánh ít nhiều, hơn kém. Cuối tuần, tôi bảo con tháo đôi bông tai nhựa ấy ra và nhờ ba cháu dùng kìm dứt đôi khoen kim loại. Mất gần một giờ để tôi nắn hai mặt bông tai bằng đất sét Nhật Bản từ khuôn là cái vỏ nắp bút bi và đính đôi khoen vào. Sau vài mươi phút, đất sét khô cứng lại như nhựa và con gái có một đôi bông tai kiểu... thổ dân. Mắt con gái sáng bừng: “Đẹp và lạ quá mẹ ơi”. “Đúng, không có đôi bông tai thứ hai đâu - ba cháu cười - Có bao nhiêu tiền cũng không mua được, mẹ làm mà”. Sang thứ hai, đón con lúc chiều tôi hỏi: “Con thích đôi bông tai này chứ?”. Con gái hớn hở: “Dạ con thích lắm. Con nói với mấy bạn là không bao giờ có đủ tiền để mua bông tai này. Đây là đôi bông tai độc nhất, không có đôi thứ hai”... Rồi con gái suy nghĩ giây lát lại thủ thỉ: “Mẹ ơi, đất sét Nhật Bản bán ở đâu vậy mẹ? Mấy bạn con hỏi để kêu bố mẹ mấy bạn ấy mua”. Tags: Câu chuyện giáo dụcĐất sétBông tai
Tổng Bí thư Tô Lâm dự Lễ kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam TTXVN 21/06/2025 Sáng 21-6, Tổng Bí thư Tô Lâm, các lãnh đạo, nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước và các đại biểu dự Lễ kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam.
Iran tiếp tục tấn công tên lửa vào Israel; Phát hiện nhiễm xạ tại cơ sở hạt nhân Natanz HÀ ĐÀO 21/06/2025 Ngày 21-6, các hệ thống cảnh báo tại Israel đã được kích hoạt sau khi Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF) phát hiện đợt phóng tên lửa mới mới nhất từ Iran nhằm vào lãnh thổ nước này.
21-6: Hành trình dấn thân: Về Làng Nủ trong nỗi đau tận cùng NGUYỄN KHÁNH 21/06/2025 Phóng sự ảnh Lũ quét Làng Nủ: Sự sống nảy sinh từ cái chết... không để ai bị bỏ lại phía sau của phóng viên Nguyễn Khánh đạt giải A Giải báo chí quốc gia.
Ngàn chai nước mắm bị vứt ven đường: Điều tra, xử phạt người vứt, truy nguồn gốc LÊ TRUNG 21/06/2025 Liên quan vụ cả ngàn chai nước mắm, nước chấm bị vứt bỏ ven đường ở Quảng Nam, nhiều nguời cho rằng cần điều tra, xử phạt nghiêm minh.