TTCT - muốn cứu rừng, giữ rừng, có lẽ phải cứu lấy cái tâm thế của chúng ta trước. Cái tâm thế mắc mứu với thú vui sưu tập đồ gỗ càng hiếm càng hoành tráng càng oai, cái tâm thế trồng cây chỉ một đêm thành cổ thụ Minh họa: VIIP Trong vô số những bức ảnh chụp cảnh cháy rừng ở Bắc Trung Bộ những ngày qua, có nhiều bức ảnh chụp cảnh người dân cứu tài sản gia đình trước nguy cơ bị ngọn lửa cháy rừng thiêu đốt. Và có một khung hình rất ấn tượng: Những người lính cứu hỏa giúp khiêng một chiếc tràng kỷ gỗ của một gia đình ra khỏi đám cháy. Chỉ nhìn những nét chạm khắc, màu gỗ... cũng có thể đoán ngay chiếc tràng kỷ có nguồn gốc từ... gỗ rừng, và tất nhiên là gỗ quý. Hình ảnh ngọn lửa cháy rừng dồn đuổi và hình ảnh người dân cuống cuồng cứu mớ tài sản bằng gỗ quý kia là một câu chuyện không hồi kết. Bởi thế, khi mạng xã hội đang bày tỏ sự đau thương với những cánh rừng, sự chậm trễ thiếu vắng của các phương tiện chữa cháy hiện đại, chiếc trường kỷ lừng lững kia hiện lên như một câu trả lời. Người ta tự hỏi, có những ai trong số những người viết những lời đau thương trên mạng xã hội, thả những biểu tượng cảm xúc buồn đau tức giận kia về chuyện rừng cháy, từ lâu nay vẫn làm giàu bộ sưu tập đồ gỗ cho gia đình mình? Tôi có nhiều cơ hội chứng kiến muôn vàn kiểu “thú chơi đồ gỗ” của nhiều đại gia và quan chức, thậm chí cả những chức sắc tôn giáo. Đó là gì? Là những bộ “ngựa” - một loại phản gỗ để trưng bày hơn là để phục vụ cho sự ngủ nghỉ của gia chủ với chiều dài lên cả chục mét, chiều rộng (tức đường kính thân cây) lên tới vài ba mét. Tưởng tượng một cây gỗ có đường kính vài ba mét thì tuổi tác của nó thế nào? Và để hạ được nó rồi kéo cưa lừa xẻ mang về thành phố thì sẽ thêm bao nhiêu cây rừng cạnh nó bị hạ gục theo? Và không chỉ là những tấm phản gỗ quý, đó là còn những bộ salon, tràng kỷ, độc bình, tủ thờ... cho tới những biệt phủ toàn gỗ quý. Vì thế, nói ra thì dễ mích lòng, nhưng thật sự thì những khóc lóc cho rừng cháy nào chắc không giải quyết tận gốc của vấn đề khi mà gỗ vẫn đang là cách để nhiều quan chức và đại gia dùng nó để biểu diễn sự giàu sang. Sau trận cháy, trên mạng xã hội kêu gọi câu chuyện trồng cây. Quá tốt. Nhưng trồng cây như thế nào khi mà ta vẫn chứng kiến những cây được trồng trên... truyền hình đều là những cây cổ thụ được bứng từ rừng về rồi đặt nó vào một sinh cảnh khác, gắn thêm bảng tên, bia đá, trong khi bản chất thật của cách “lưu niệm” này là chăm cho cây non từng ngày lớn lên, thay vì cưỡng chế cổ thụ theo kiểu “đốt cháy giai đoạn”. Bởi thế, muốn cứu rừng, giữ rừng, có lẽ phải cứu lấy cái tâm thế của chúng ta trước. Cái tâm thế mắc mứu với thú vui sưu tập đồ gỗ càng hiếm càng hoành tráng càng oai, cái tâm thế trồng cây chỉ một đêm thành cổ thụ. Nhắc tới cây và rừng, tôi lại nhớ về Bhutan, đất nước bên triền Himalaya, một xứ sở “sống xanh” thực sự. Nhà vua Bhutan đã từng ra một sắc lệnh: khi một cây rừng bị chặt, người dân phải trồng ba cây khác thay vào đó. 72% diện tích đất nước được che phủ bởi rừng rậm - một con số cao vào hàng nhất thế giới. Nhưng người Bhutan vẫn không bằng lòng với con số ấy, vẫn luôn tìm mọi cách tăng độ che phủ của rừng. Nhà vua, đã từ lâu, luôn là người tìm cách đưa diện tích rừng tăng lên mỗi năm. Hằng năm, vào dịp kỷ niệm lễ đăng quang hay sinh nhật, thay vì những cuộc diễu hành huy hoàng và tráng lệ, nhà vua tuyên bố đó là ngày “lâm nghiệp xã hội”, những trường học cũng như cộng đồng dân cư được nghỉ lễ để đi... trồng cây. Và thiên nhiên của đất nước Bhutan được bù đắp bởi những ân tình mà người dân đối xử với cây cỏ. Màu xanh của rừng ở xứ Bhutan. Trên những con đường nhiều đèo dốc quanh co nguy hiểm của Bhutan mà chúng tôi từng đi qua, hầu như không gặp một điểm sạt lở nào trên đường. Là nhờ những tán rừng cổ thụ điệp điệp trùng trùng hai bên đường kiên trung giữ đất. Những con đường tuy hẹp nhưng có lẽ người Bhutan không muốn mở rộng bởi không muốn phá đi những cây cối bên lề đường. Sẽ mất nhiều thời gian hơn để đi lại trên những con đường hẹp đó, nhưng khi gìn giữ được cây rừng và thiên nhiên, một triết lý “sống chậm” của Bhutan đã nhập tâm chúng tôi trong những ngày rong ruổi. Bài học gìn giữ những cánh rừng trên đất nước Bhutan đã được nhà vua Jigme Singye Wangchuck rút ra từ kinh nghiệm đau thương của đất nước Nepal “hàng xóm”, khi những cánh rừng ở Nepal bị đốn trụi đã mang đến tai ương lũ lụt và hạn hán triền miên. ■ Tags: Cháy rừngPhá rừngTrồng câyTrồng rừngGỗ quý
Ngưỡng chịu thuế: đường dài đi tới sự công bằng NGUYỄN NHẬT KHANH (Trường ĐH Kinh tế - Luật) 10/12/2025 1706 từ
Rie Qudan: "Tôi muốn suy tư về cái đúng đắn trong chiều không - thời gian của tiểu thuyết" ZÉT NGUYỄN 09/12/2025 2822 từ
Sửa đổi nghị quyết thí điểm về cơ chế đặc thù cho TP.HCM: Bước tiến nhỏ cho một khát vọng lớn. TS Nguyễn Sĩ Dũng 09/12/2025 1519 từ
Ban Bí thư: Giảm 10% số lượng hội nghị hằng năm, kết luận của lãnh đạo không quá 50 phút THÀNH CHUNG 12/12/2025 Thường trực Ban Bí thư Trần Cẩm Tú đã ký ban hành kết luận 226 của Ban Bí thư về chấn chỉnh lề lối làm việc, nâng cao hiệu quả hoạt động của hệ thống chính trị.
Bảng xếp hạng huy chương SEA Games 33 ngày 12-12: Thái Lan vượt mốc 60 HCV HOÀI DƯ 12/12/2025 Đoàn thể thao Thái Lan đã giành đến 62 HCV tại SEA Games 33 chỉ sau 3 ngày thi đấu, vượt xa các đoàn đứng dưới trên bảng xếp hạng huy chương.
Thủ tướng Việt Nam và Malaysia điện đàm, quan ngại về căng thẳng Thái Lan - Campuchia DUY LINH 12/12/2025 Ngày 12-12, Thủ tướng Phạm Minh Chính điện đàm với Thủ tướng Malaysia Anwar Ibrahim, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao hai nước cũng có cuộc nói chuyện.
Đêm không ngủ cho Ngày của Phở lớn nhất trước nay QUANG ĐỊNH 12/12/2025 Nhiều nồi nước lèo phở đang sôi sùng sục, hành đã rửa sạch, rau thơm đâu ra đó. Tất cả sẵn sàng cho Ngày của Phở vào sáng mai 13-12, tại khu vực thương xá Tax (cũ), phường Sài Gòn, TP.HCM.