TTCT - Đi hội chợ luôn luôn là một cuộc đi giằng xé. Ngợp trong sự phong phú bạt ngàn sản phẩm, cuộc loay hoay mặc cả giữa sự hiểu biết của mình về cái mình cần, về các sản phẩm, với cuối cùng là túi tiền. Phóng to Tranh: Lê Thiết Cương Thường thì túi tiền là cái ưu tư canh cánh đầu tiên. Tại sao? Túi tiền nó thật vô cùng, và nó sát sườn cũng vô cùng, như từ phía bên trong sườn. Nhưng thật ra thì túi tiền là cái dễ hiểu, càng nghèo thì càng dễ đếm ra tiền của mình. Các thương nhân bắt mạch rất nhanh những uẩn ức tiền nong của các khách hàng của mình. Cái hiểu biết của mình mới là cái cực kỳ khó đo lường, càng dốt thì càng dễ đếm ra cái mình tưởng là đã giỏi. Các thương nhân bắt mạch rất nhanh những ảo ảnh siêu vĩ của các khách hàng của mình. Đã nhiều lần đi hội chợ như thế, tôi toàn mua phải của ôi. Ôi, vì hóa ra cái đồ ấy không liên quan gì đến thứ thật mà mình cần. Ôi, vì cái đồ ấy không giúp giải quyết được cái mình phải giải quyết. Ôi, vì cái đồ ấy giúp giải quyết được cái mình cần chút ít trong tức thì, nhưng lại làm hỏng việc bao nhiêu thứ khác hơn về sau. Để rồi đến khi tôi mua được cái đồ mình cần thật sự, thì đã phải mất tiền mua nhiều lần trước đó những thứ của ôi mà đem cho ai thì cũng khó nốt. Cất vào kho làm kỷ niệm bất đắc dĩ. Đi hội chợ đồ tươi, đã khó đến thế. Nói đồ tươi là các đồ vật chất, mua cái áo mốt hay cái điện thoại di động thì chúng cũng chỉ tươi được đến dăm năm. Đi hội chợ tinh thần, khó hơn. Các sản phẩm tinh thần có một điểm độc đáo là chúng luôn luôn tươi mãi. Các trang sách về các thần linh, các bản kinh từ thời tiền cổ đại, chúng vẫn luôn luôn thơm mùi mực mới, lại được trình bày ngày càng tươi mới thầm lặng hơn nữa bởi các nhà kinh doanh. Làm sao tôi lựa chọn được sản phẩm cho mình trong sự ngất ngây đây? Vẫn loay hoay giữa hai món: hiểu biết và tiền trong túi. Tiền trong túi của mình, thò tay vào loáy hoáy, lo lắng có lúc thót tim, nhưng mà vẫn dễ đếm ra. Hiểu về sự hiểu biết của mình, chả cần loáy hoáy, lúc nào cũng dễ dàng đếm ra cái mình tưởng là đã giỏi. Cúi xuống, nhặt cái gì lên đây? Động tác chỉ có thế, mà đó là điều quan trọng nhất, có khi cho cả cuộc đời. Và có khi còn cho nhiều đời. Tags: Phiếm đàmHOÀNG HỒNG MINHHội chợ tinh thần
Mở chiếc rương di cảo của sử gia Trần Trọng Kim VIỆT ANH (VIỆN NGHIÊN CỨU HÁN NÔM) 02/07/2025 1990 từ
Liên danh Đèo Cả - Fecon - PowerChina - Sucgi muốn được làm metro số 2 và một số metro khác ĐỨC PHÚ 08/07/2025 Liên danh gồm Đèo Cả, Fecon (Việt Nam) và Tập đoàn PowerChina, Công ty Sucgi (Trung Quốc) đề xuất tham gia làm metro số 2 và các tuyến đường sắt đô thị tại TP.HCM.
Người đàn ông cởi trần đứng giữa đường sắt có chắn, tàu hỏa Bắc - Nam tông thiệt mạng ĐỨC TRONG 08/07/2025 Vụ tai nạn xảy ra chiều 8-7 trên tuyến đường sắt Bắc - Nam, đoạn qua xã Suối Kiết, tỉnh Lâm Đồng khiến người đàn ông chết tại chỗ.
Báo chí Tây Ban Nha ca ngợi nhà vô địch Lê Quang Liêm 'chắc như đá granit' và khiêm tốn HUY ĐĂNG 08/07/2025 El Pais, tờ báo uy tín của Tây Ban Nha, ví von Lê Quang Liêm như 'đá granit' sau chiến thắng ấn tượng của anh trước cựu vua cờ Viswanathan Anand để vô địch giải Leon Masters, diễn ra tại Tây Ban Nha.
Đổi người lái để 'trốn' phạt, tài xế và hợp tác xã vận tải đối mặt giấy phạt 80 triệu HỒNG QUANG 08/07/2025 Đang bị tước quyền sử dụng giấy phép lái xe nhưng anh T. vẫn lái xe chở khách. Gặp cảnh sát giao thông, anh T. nhờ anh D. tự nhận là người lái xe.