TTCT - Đáng rầu là việc nghiên cứu, thống kê một cách nghiêm túc nhằm thúc đẩy phong trào tập luyện thể thao thực chất vẫn còn là một vùng trắng của thể thao Việt Nam.

Với môn thể thao vua - bóng đá, chúng ta cảm nhận được rất rõ sự thay đổi sau một giải đấu thành công của các đội tuyển quốc gia. Như khi lứa cầu thủ hiện tại giành hết thành công này tới thành công khác, khán giả được tận mục sở thị hình ảnh Tuấn Anh, Công Phượng, Quang Hải, Văn Hậu... “bắn” tiếng Anh như gió, đá bóng giỏi, giao tiếp có văn hóa, lập tức các sân bóng mini mọc lên như nấm sau mưa để đón các phụ huynh đưa con đi học đá bóng.
Hay có một thời, sau bộ phim Cú nhảy cuối cùng của Hàn Quốc, học sinh rần rần đi tập bóng rổ và giờ thì nó trở thành một môn thể thao được yêu thích ở nhà trường.
Rồi nữa, khi Ánh Viên trở về trong huy hoàng với 8 HCV tại SEA Games 28, ngay sau đó phong trào đi học bơi bùng lên dữ dội. Cô cậu bé nào cũng mơ sau này được như chị Ánh Viên.
Đó mới là những giá trị lớn nhất của thể thao, sau một kỳ tranh tài. Chứ mang huy chương vàng về nhiều chỉ để đổ bêtông cho ghế các sếp thể thao thì chưa chắc đã hay!
Đáng tiếc là việc thống kê, nghiên cứu khoa học một cách nghiêm túc nhằm thúc đẩy phong trào tập luyện thể thao một cách thực chất vẫn còn là một vùng trắng của thể thao VN.■