TTCT - 1. Mấy năm trước, đối diện nhà tôi có gia đình làm nghề mứt tết. Khoảng đầu tháng chạp đêm phố thơm mùi gừng, lào rào tiếng chậu thau và cả tiếng rì rầm nói chuyện. Mùi tết đậm đặc, ngọt ngào hơn khi đến công đoạn xên đường rồi cứ thế lan tỏa từ khu phố nhỏ ra đường lớn. Một vòng phố chợ đã thấy màu tết từng ngóc ngách cuộc sống. Thợ chùi đồ đồng tối mặt bởi phải giao cho kịp trước ngày cúng ông Táo. Các dịch vụ tất bật hơn, trăm thứ bà lằng chỉ phục vụ mỗi nhu cầu tết. Và phố phường sáng bừng lên khi hoa ra phố. Tết đã thật sự về trên từng góc phố, trong mỗi gia đình.Vỉa hè nào cũng có thể tận dụng để bán hoa. Có thể là nhà vườn đem ra bán, cũng có thể người mua đi bán lại mong kiếm chút đỉnh tiền tiêu tết. Với tôi, chộn rộn trong cái không khí chung những ngày cuối năm như thế đã là tết. Mới thấy giá trị của thời gian, một năm qua đi, trẻ con lớn lên, người lớn già đi, thời gian giúp con người có cơ hội trải nghiệm. Sống riết rồi biết là vậy!2. Cũng cách đây không lâu có mấy nhà cạnh nhà tôi năm nào cũng nổi lửa nấu bánh trước nhà khi con cháu về đông đủ có người trông coi trực nồi bánh tét. Mùi khói len lỏi khắp xóm, từng nhà. Những đêm chờ tết nhờ thế mà vui. Nhà không nấu bánh thường là gia đình ít người, vợ chồng trẻ. Một vòng phố về, người thảnh thơi dừng xe nói vài ba câu chuyện làm quà với người đang canh nồi bánh. Có khi nán lại lâu hơn nếu câu chuyện không có hồi kết, dường như không có khoảng thời gian một năm giữa người đi xa và người ở lại.Thời gian dần trôi, những nồi bánh tét nhỏ dần rồi mất hẳn. Có gia đình bán nhà theo con vào thành phố, có gia đình con cái ra riêng tự lo tết ở gia đình nhỏ. Đôi lúc tôi thắc mắc không hiểu họ có đem theo mùi khói tết cuối năm về xóm nhà mới?Mùi gừng cũng vào cáo chung khi bà cụ qua đời, con cái bán nhà, dọn đi xóm khác. Tôi cũng không biết họ có mang mùi gừng cuối năm về xóm mới?Bây giờ tôi lại chú ý đến những nồi bánh tét “công nghiệp”, quy mô hơn trên con đường tôi đi chợ mỗi ngày. Đâu quãng 20 tháng chạp, có một người đàn ông làm công việc đắp lò ở ngoài sân. Bắt đầu là xây gạch vòng tròn, sau đó mới đắp đất xung quanh. Cạnh đó cánh phụ nữ vừa vo nếp vừa chuyện trò rôm rả. Nhìn vào trong nhà nào lá, nào nếp, nào đậu xanh, dây lạt... Không khí vui như tết khi người gói tay làm miệng nói, tiếng gọi bảo nhau...3. Từ chuyện tết phố mình, tôi nhớ chuyện bạn kể tết xứ người. Năm đó, do vườn nhà bạn có nhiều lá chuối, cả nhà nghĩ ra chuyện gói bánh chưng. Mấy ngày trước tết, vợ lo ngâm nếp, mua thịt, đậu xanh, gia vị... làm nhân. Chồng kiếm một thùng phuy sắt thật lớn để nấu bánh, lấy gỗ đóng làm khuôn gói bánh. Huy động anh em gom gỗ vụn, cành cây khô, những vật liệu có thể đun nấu, làm một cái bếp dã chiến ngay sau vườn.Xế chiều hôm ấy, chồng đặt lò, nổi lửa nấu bánh chưng. Xui làm sao, mấy hôm trước mưa dầm dề nên củi bị ướt, thế là khói nghi ngút khắp xóm. Cuối tháng giêng ở Cali khá lạnh. Vợ chồng cùng các con, cháu vui vẻ co ro sưởi ấm quanh nồi bánh chưng. Nhìn khói trắng cuồn cuộn bốc lên, chồng bồi hồi kể lại cho các cháu nghe những ngày tết năm xưa ở quê nhà.Nồi bánh chưng nấu được một lúc thì mọi người giật mình vì tiếng còi xe cứu hỏa dồn dập tiến sát về khu vực nhà. Ông bà ngơ ngác chạy ra xem thì thấy hai chiếc xe Fire Department (cứu hỏa) án ngữ trước cửa. Nhân viên cứu hỏa xông vào và sau khi xem xét hiện trường đã khuyến cáo gia đình không được đốt lửa ngoài trời vì giữa khu dân cư có thể gây ô nhiễm và nguy cơ cháy nhà!Hỏi ra mới biết hàng xóm thấy khói nghi ngút đã gọi cứu hỏa. Có thể họ gọi báo cáo tình nghi cháy nhà, hoặc cũng có thể họ gọi để than phiền vì phải ngửi mùi khói suốt mấy tiếng đồng hồ. Rốt cuộc hai vợ chồng đành lấy hai nồi lớn khác, cố nhét vào mỗi nồi ba cái bánh chưng để nấu tiếp bằng bếp nhỏ trong nhà. Số còn lại phải gỡ nếp và thịt riêng ra. Thế là thành một chõ xôi và một nồi thịt kho đột xuất! Từ đó bạn tôi cạch luôn chuyện gói bánh chưng.4. Tối ba mươi tôi lại dạo một vòng ra phố. Những cây mía ở quê đem xuống từ chiều. Tất cả như dừng lại khi nhà nhà sạch sẽ, tươm tất từ những chậu hoa bên ngoài cho đến đèn sáng rực bên trong. Ngày mai là mùng một mọi người được sống chậm. Phố sẽ thức dậy trễ, đường phố vắng hơn. Mọi thứ chộn rộn dường như đã lùi lại rất xa.Năm mới, hi vọng mới... Cứ vui ba ngày xuân đã rồi tính tiếp! Tags: Việt kiềuTếtĐÀO THỊ THANH TUYỀNTết phốTết xa quê
Mở chiếc rương di cảo của sử gia Trần Trọng Kim VIỆT ANH (Viện Nghiên cứu Hán Nôm) 02/07/2025 1943 từ
"Ba người vượt ngục Guyane": Để tin yêu - dù cuộc đời có những éo le lịch sử NGUYỄN THỊ NGỌC HẢI 01/07/2025 2011 từ
Dự kiến tháng 10 có nghị quyết nâng mức giảm trừ gia cảnh LÊ THANH 02/07/2025 Dự kiến Ủy ban Thường vụ Quốc hội sẽ xem xét thông qua nghị quyết về điều chỉnh mức giảm trừ gia cảnh, tại phiên họp diễn ra vào tháng 10 tới.
Lại thu hồi hàng loạt mỹ phẩm vi phạm, có cả kem đánh răng DƯƠNG LIỄU 02/07/2025 Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) vừa ra thông báo đình chỉ lưu hành, thu hồi trên toàn quốc đối với nhiều sản phẩm mỹ phẩm vi phạm quy định về nhãn và công thức, nhằm bảo vệ quyền lợi và an toàn sức khỏe người tiêu dùng.
Phụ huynh có con thi lớp 6 Trần Đại Nghĩa nghi ngờ toán có 2 đề thi, Sở Giáo dục nói gì? MỸ DUNG 02/07/2025 Hôm nay 2-7, sau nhiều ngày diễn ra kỳ khảo sát vào lớp 6 Trần Đại Nghĩa, một số phụ huynh vẫn phản ánh đề thi có nhiều lỗi dẫn đến kết quả thi không minh bạch.
Thắng UAE 6-0, tuyển nữ Việt Nam ở gần vé dự Asian Cup nữ 2026 ĐỨC KHUÊ 02/07/2025 Tối 2-7, tuyển nữ Việt Nam tiếp tục thắng giòn giã khi vượt qua UAE 6-0 tại bảng E Vòng loại AFC Asian Cup nữ 2026.